Ngay sau đó, bà liền bắt đầu quan tâm nhiệt liệt.
“Phu nhân, cô đã dậy chưa? Có đói hay không? Tôi đã nâu cháo thịt bằm cho cô, cô dậy, ăn cho nóng đi, ăn xong thì ngủ tiệp.”
Dì-An vào đây là vì hai mục đích, thứ nhất là bà thật sự quan tâm đến việc ăn uống của phu nhân Tuyết Lạc.
Thứ hai là bà muốn vào xem một chút coi tối qua Nhị thiếu gia có quá mạnh bạo không, có làm bị thương bụng của phu nhân không, lỡ làm ảnh hưởng đến tiêu thiếu gia của Phong gia thì sao.
Tuyết Lạc đang xấu hồ, không muốn phải đối mặt với sự quan tâm quá mức của. dì An. Cảm giác như dì An còn ân cần hơn cả mẹ già nữa. Cô không xứng, không xứng, Tuyết Lạc cảm thầy thật sự rất xấu hỗ.
Tưởng rằng dì An không nhận được phản ứng tử cô nhất định sẽ rời đi, không ngờ dì An lại ngoan cô thăm dò thêm, rồi bắt đầu lắc nhẹ vai của Tuyết Lạc.
“Phu nhân, hôm nay là cuối tuần, cô nên ăn một chút rôi đi ngủ lại cũng.
được. Đừng đề bụng đói mà đi ngủ, không tốt cho cơ thể đâu.”
Dì An thực sự không muốn Tuyết Lạc để bụng đói mà đi ngủ. Phu nhân đề bụng đói đi chăng nữa thì thứ nhỏ bé trong bụng cũng không thể chịu đói được mà. Nghĩ giỗng như Tuyết Lạc thật sự đã mang thai.
Vào lúc Tuyết. Lạc. Sắp, không chịu nỗi sự quan tâm ân cân của dì Ấn thì điện thoại cô định ở phòng khách của Phong gia reo lên.
“Hỏng rồi! Chắc là Đại thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429386/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.