“Đúng! Những phương pháp giết người này quả thực quá rẻ cho eml Hay là, anh phối hợp với em dùng phương Ti np, giêt người thô sơ nhất của đàn ông? Lam Du Du mỉm cười, nụ cười sạch sẽ và tinh tế. Giống như hoa sen không nhuốm màu bùn, tinh khiết không một chút bụi trần. Chỉ là lời nói từ miệng cô ta thật sắc bén và cay độc. Cô ta đúng là một người phụ nữ có gai! Khiện người đàn ông không không đắm mình vào. Phong Hàng Lãng thực sự muốn giết người phụ nữ này! Đối với sự hào hoa và phong thái của Phong gia, Lam Du Du chỉ liễc mắt một cách thản nhiên. ni ta nói phụ nữ phải nuôi trong sự phú quý, nói một cách đơn giản thì lầm Du Du chính là một kết quả điển hình được nuôi trong sự phú quý. Sự xa hoa và phong thái của nhà họ Phong ở trong mắt Lam Du Du chính là đem so sánh với sự cao quý và thanh lịch của thành phố Xanh Pê- téc-bua, giống như là. sự chênh lệch giữa đá thô và kim cương vậy. Lam Du Du phát hiện bát canh thịt bò hoa quê trên bàn trà là dì An múc cho Tuyết Lạc uống. Sau khi Tuyết Lạc trộn ra phòng khách, bát canh này vẫn được đặt trên bản trà. Ánh mắt Lam Du Du trở lên sắc bén, nhìn quanh bồn phía tìm bóng dáng của Tuyết Lạc. “Bạch liên hoa Tuyết Lạc kia đâu rồi?” Lam Du Du liếc mắt hỏi dì An. Lam Du Du nhìn thấy bát canh thịt bò hoa quê trên bàn trà, đương nhiên dì An cũng nhìn thấy. Nghe thây câu hỏi không máy. thân thiện của Lam Du Du, dì An vội vàng cung kính trả lời: “Phu nhân nhà tôi mấy hôm nay đều ở trường. Lam tiểu thư, cô mệt rồi ị phải không, trước uống chút canh thịt bò:-hoa quê cho âm người.” “Ở trường? A, Bạch liên hoa Lâm Tuyệt Lạc kia vận còn là sinh viên? Để được gả vào nhà họ Phong, cô ta cũng liều mạng đấy.” Lam Du Du cười giêu cọt. Phong Hàng Lãng cau mày khi nghe thây ba từ “Bạch liên hoa”. Bát canh thịt bò hoa quê kia đã nói rõ, con mèo hoang kia đã nghe lời trở về rồi, chỉ là hiện tại đang trồn ở một góc nào đấy trong nhà họ Phong chờ xem kịch hay thôi. Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé! Trong chốc lát quả thật sẽ có kịch hay trình diễn. Phong Hàng Lãng dáng vẻ lười biếng THÒ) trên sô pha bưng bát canh thịt bò họa quế vẫn còn âm lên bắt đầu uông, vừa âm dạ dày vừa ấm thân, dì An từ trước đến nay luôn chú trọng ẩm thực cho mọi người trong nhà họ Phong. “Em cũng muốn uống!” Lam Du Du ngôi sát vào Phong Hàng Lãng, ôm lầy cánh tay anh ta làm nũng. n An không hiểu phong tình vội vàng đáp lời: “Lam tiểu thư, cô ngồi đợi chút, tôi đi múc canh cho cô. Lạm Du Du đâu có thật sự muốn uống canh thịt bò hoa quê, cô chẳng qua là muốn cùng Phong Hàng Lãng anh anh em em mà thôi. Lam Du Du cười khẽ, cúi xuống chạm môi vào thìa canh của Phong Hàng Lãng, uống một ngụm nhỏ canh. Tât cả đều là những, cử chỉ đầy quyến rũ của mỹ nhân, giỗng như không phải cô đang nêm canh mà là đang nêm môi của Phong Hàng Lãng vậy. Dì An là người từng trải, làm sao không nhận ra Nhị thiệu gia và cô Lam tiêu thư này đang trêu chọc đưa tình nhau. Nhưng Nhị thiếu gia là người đã có gia đình rôi đầy! Hơn nữa phu nhân Tuyết Lạc còn đang ở phòng khách đây này. Lại nói, Lam Du Du này rõ ràng là người yêu của Đại thiếu gia Phong Lập Hân mà, làm sao có thể cùng Nhị thiệu gia thân thiết như thế? Thật ra mà nói, nếu như cô gái tên Lam Du Du này có thể thực sự bầu bạn bên cạnh Đại thiếu gia Phong Lập Hân, lại là cô gái mà Đại thiêu gia chung tình, dì An chắc chắn sẽ hoan nghăn nhiệt tình, dì thật lòng hy vọng hai vị thiểu gia của nhà họ Phong có thẻ sống thật tốt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]