“Phu nhân, cô vẫn nên là quay về phòng tránh một chút. Người phụ nữ Lam Du Du kia có vẻ không phải là ngắn dễ chọc vào!” Trong. mắt dì An, phụ nhân Tuyết Lạc là người yếu đuối, cho nên bà ấy đồng cảm với cô, muôn bảo vệ cô.
“Được, vậy để hôm khác tôi lại đến.”
Tuyết Lạc đứng dậy và muốn rời đi.
Cô cảm thây răng thay vì trốn trong.
phòng một cách xấu hỏ, thì rời đi sẽ sạch sẽ hơn.
Có tiếng động cơ ô tô vang lên trong sân, nêu Tuyết Lạc muôn rời khỏi Phong gia, thì chắc chắn phải đụng mặt với Lam Du Du.
“Phu nhân, hay là cô cứ về phòng tránh đã. Nhị thiếu gia nói là cô Lam Du Du chỉ về đây một chuyền, một lát thôi sẽ rời đi.” DÌ An vội đến trước mặt ngăn Tuyết Lạc lại.
Nghĩ rằng Lam Du Du có lẽ chỉ đến đê tham quan hoặc là đi dạo một chút, vậy thì mình cũng tạm thời tránh đi một lát, như vậy cũng sẽ không ảnh hưởng việc lát nữa mình đề nghị với Phong Hàng Lãng về chuyện ly hôn với Phong Lập Hân, Tuyết Lạc nghe theo lời sắp xếp của dì An, quay người trở về phòng tránh đi.
Chính mình là một Phong phu nhân thế nhưng lại quá hèn nhát, lúc này vẫn còn chưa có ly hôn, thế mà lại phải trốn lẫn như vậy.
Nhưng đề Phong Lập Hân có thể thoát khỏi sự hành hạ của bệnh tật và hồi phục sức khỏe một cách thuận lợi, Tuyết Lạc cảm thây việc né tránh này của cô căn bản cững không là gì.
Trên đường trở về Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429375/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.