Từ trước đến nay, đối với chuyện Hạ Dĩ Kỳ châm chọc, Tuyết Lạc đều là bỏ ngoài tai. Sống ở Hạ gia nhiều năm, ít nhất tính khí nhẫn nhịn này cô đã luyện tập được.
“Đúng vậy, tôi vẫn còn thích đến xóm nghèo này! Nhân tiện, tôi bây giờ đã là Phong phu nhân cảm giác thực sự rât tốt.”
Không biết có phải do sống chung với Phong Hàng Lãng khắp người đêu mang khí chất cường ngạnh của đàn ông lâu ngày, Tuyết Lạc có phản xạ ngay lập tức đáp lại Hạ Dĩ Kỳ một câu: “Nhìn tôi bây giờ ăn ngon mặc đẹp, lại mang thân phận cao quý, Dĩ Kỳ, lúc đầu cô không chọn gả vào Phong gia nên hiện tại hồi hận rồi sao?”
Dĩ nhiên Tuyết Lạc không thật sự muôn khoe khoang mà cô chỉ là không chịu đựng nỗi Hạ Dĩ Kỳ được lợi còn lên mặt.
Gả vào Phong gia khó khăn khổ sở thế nào, chỉ có trong lòng cô rõ nhất.
Hạ Dĩ Kỳ bị chế giêu không nhịn được xâu hỗ, tức giận nói: “Lâm Tuyết Lạc, cô ít kiều ngạo lại đi!
Không phải là gả cho người suýt chết cháy biên thành tàn phê sao, có gì để khoe mẽ chứ?”
“Đọc báo hôm qua một chút đi, cô và người chồng tàn phế đều trên đó, cô ở trường học ân ân ái ái với một người quỷ không ra quỷ người không ra người, thật không biệt tại sao cô còn mang được bộ mặt kiêu ngạo!
Còn không phải là một phụ nữ ham tiền!”
Hạ Dĩ Kỳ ném tờ báo hôm qua về phía Lâm Tuyết Lạc, Tuyết Lạc liền nhữ: thấy trên ngay trang nhất hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429290/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.