A Lãng sẽ chết mắt. Tôi không muốn – A Lãng chết… Tôi muôn A Lãng sông thật tốt! Sống tốt..
Trong cơn ác mộng, Lam Du Du đột nhiên bật khóc, cả người như đang rơi vào cơn đau khổ nào đó không thể tự mình thoát ra được.
Lời nói lảm nhảm của cô ta hoàn toàn không giỗng như đang giả vờ. Những giọt nước mất trong suốt như pha lê lăn dài trên má, chứng tỏ lúc này cô ta thực sự rất đau đớn.
Phong Hàng Lãng vô thức đưa tay ra vuốt ve trán của Lam Du Du vỗ về, hắn chọt giật mình: “Nóng vậy sao?”
Người phụ nữ này đang sốt cao, hơn nữa còn rât nghiêm trọng.
“Người phụ nữ này bị sao vậy? Phát sốt rồi?” Diệp Thời Niên đáp lại. Từ lúc trông chừng Lam Du Du đến giờ, anh ta chưa từng dám động vào thân thể cô ta, đến cả tay anh ta cũng chưa từng động vào.
“Còn ngây ra đấy làm gì, mau mở khóa xích trên chân cô ta ra!” Phong Hàng Lãng thấp giọng rít lên. | Nhiệt độ nóng như vậy, công thêm tiếng lảm nhằm vô thức không ngừng của người phụ nữ, thật khiên người ta toát mô hôi. Phải biết răng một người trưởng thành mà phát nhiệt như vậy, sẽ giết chết người mắt.
“Cạch” một tiếng, sợi xích trên mắt cá chân Lam Du Du mở ra, Phong Hàng Lãng ngay lập tức bề Lam Du Du gân như phát sốt đến không biết gì lên, bước nhanh vệ phía cửa phòng chứa đồ ra ngoài. Diệp Thời Niên bước theo sát phía sau.
Nếu như người phụ nữ này bị sốt mà chết, vậy thì quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429284/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.