Nhưng bây giờ xem ra, nó còn tàn khốc hơn nhiều so với dự tính của cô.
“Tên tiểu tử đó đến từ lúc nào vậy?”
Phong Hàng Lãng âm thanh sắc bén hỏi dì An.
“Vừa lúc nãy thôi! Cậu ta nói rằng mình là bạn học của phu nhân. Là học trưởng. Vì hôm nay phu nhân không ởi học, nên cậu ta đên đây xem xem.” Dì An thành thật báo cáo: “Tôi không có đề cậu ta gặp được phu nhân.”
Thực ra dì An còn muốn hỏi thêm “Cũng chỉ là bạn học đên thăm thôi mà, sao cậu lại đánh người ta? Sau này phu nhân làm sao mà nhìn mặt người ta được chú’”.
Nhưng mà nghe cách Nhị thiếu gia nói với vị học trưởng đó cái gì mà “Thèm muôn vợ của người khác”, hình như hai người này đã có quen biết từ trước?
“Nhị thiếu gia, cậu biết học trưởng của phu nhân sao?” Dì An lắm lời hỏi thêm.
“Không quen biệt Cũng không cân quen! Sau này hắn còn dám tới, thì đề Tiểu Tiền đánh hắn đến khi nào hắn không dám tới nữa thì thôi!” : Phong Hàng Lãng hừ lạnh một tiêng.
Sau đó bước chân mạnh mẽ hướng lên lầu.
Vốn dĩ dì An định thuyết phục Nhị thiếu gia mở cửa phòng phơi năng trên tâng ba cho Tuyết Lạc ra ngoài, nhưng nhìn thấy Nhị thiếu gia đi lên lâu cũng không dám mở miệng nói tiếng nào nữa.
Dì An nhìn ra được, tâm trạng của Nhị thiếu gia không được vui vẻ.
Phong Hàng Lãng không trực tiếp đi lên phòng phơi năng trên tầng ba, mà lại đến phòng y tế ở lầu hai.
Ngay cả khi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429241/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.