Anh là cử nhân và thạc sĩ tại trường Đại học Thân Đại. Anh không phải là bạn trai của Tuyết Lạc, nhưng anh luôn coi Tuyệt Lạc là bạn gái của mình.
“Là Phương Diệc Ngôn sao? Đã lâu không gặp, xin chào!” Thiên kim tiểu thư đúng là mang phong thái của thiên kim tiểu thư, cử chỉ của Hạ Dĩ Cầm đầy vẻ đoan trang thục nữ: “Tuyết Lạc hôm nay. không đi nhập học sao?” Cô bối rỗi hỏi lại.
“Người ta giò đã là phu nhân nhà họ Phong, còn cần đi học làm cái rẻ rách gì?” Hạ Dĩ Kỳ khit mũi khinh thường.
“Dĩ Kỳ, cô… ý cô là gì? Cô nói ai là phu nhân của Phong gia?” Phương Diệc Ngôn sững sờ.
“Đương nhiên là Lâm Tuyết Lạc!”
Hạ Dĩ Kỳ khinh thường liếc nhìn chiếc xe đạp mà Phương Diệc Ngôn chạy tới: “Nhìn bộ dạng nghèo hèn của anh! Theo đuổi một cô gái còn đi chiếc xe đạp rách này? Chẳng trách Lâm Tuyết Lạc lại gả cho Phong Lập Hân! Trở thành cô vợ giàu có của Phong gia. Cô ta chắc là chán ghét bộ dạng hủi lậu này của anh rồi!”
“Hạ Dĩ Kỳ, cô đang nói nhảm nhí gì vậy? Tuyết Lạc không giống cô, đem hai chữ “hám tiền” khắc lên mặt.”
Phương Diệc Ngôn mắng một tiếng.
“Phương Diệc Ngôn anh…” Dĩ Kỳ nhịn không được nỗi giận: “Nếu anh không tin, đi Phong gia tìm Lâm Tuyết Lạc của anh, xem lời tôi nói có phải là thật không! Tôi có hám tiền thì vẫn còn hơn cái loại bán mình như cô ta.”
Phương Diệc Ngôn không tin những lời của Hạ Dĩ Kỳ. Anh biết răng Tuyệt Lạc của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429236/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.