Thể mà Phong Hàng Lãng hôm nay lại không ở nhà họ Phong. Nghe quản gia Mạc nói Nhị thiệu gia đã rời nhà từ sáng sớm đến bây giò vẫn chưa quay lại.
Anh ta không quay lại càng tốt, đỡ cho mình gặp phải anh ta lại căng thăng.
“Phu nhân, đây là học phí của cô ạ, lát nữa tôi sẽ bảo Tiêu Tiên đưa cô đên trường.”
Quản gia Mạc chuẩn bị cho Tuyết Lạc hai cái phong bì: Đây là tiền tiêu vặt của cô, tiên mặt không nhiều, cô dùng tạm trước đã. Còn có thêm một tâm thẻ tín ¡ dụng thì cô cứ cầm theo. Nếu như tiền mặt không đủ tiêu thì cứ rút ở trong đây.”
“Cảm ơn quản gia Mạc, cảm ơn bác.”
Đây là lần đầu tiên Tuyết Lạc mở miệng xin tiền từ người khác mà vẫn còn nhận được sự tôn trọng của người ta như thế. Cô liên tục nói cảm ơn.
Tuyết Lạc luôn nghĩ rằng mình không đủ tử cách đề nhận được sự tôn trọng như thế của quản gia Mạc.
Không làm thì không có án, tuy rằng cô là vợ của Phong Lập Hân nhưng đến cả việc ăn uông hàng ngày của anh ây cô cũng không thê chăm sóc cận thận. Thế nên lúc Tuyết Lạc nhận tiền từ tay quản gia Mạc không tránh khỏi trong lòng có chút hồ thẹn.
“Phu nhân, cô là nữ chủ nhân của nhà họ Phong. Đây đều là bổn phận của tôi.” Thầy phu nhân cứ luôn cảm tạ mình quản gia Mạc không tự nhiên mà đứng thăng.
Quản gia Mạc luôn rất coi trọng Tuyết Lạc, ông luôn cho răng Tuyệt Lạc chính. là người vợ mà Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429215/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.