Tuyết Lạc không dám và cũng không thể nghĩ tới. Người chồng đang ngồi trước mặt cô, tuy rằng gương mặt có chút tàn tật, nhưng chung quy vẫn là người chồng hợp pháp của cô trên giấy tờ. Tuyết Lạc thật sự không muốn làm tổn thương Phong Lập Hân.
Tuyết Lạc không ngừng lắc đầu, vẻ mặt có chút hoang mang lo sợ: “Không… không có! Em… không có khả năng yêu anh ấy.”
“Là không thể yêu anh áy, hay là sẽ không yêu anh ấy?” Không có được đáp án vừa lòng, Phong Hàng Lãng lạnh lùng truy vấn.
Không thể yêu, là vì một nguyên do khách quan nào khác, ví như cô là chị dâu của Phong Hàng Lãng!
Sẽ không yêu, là do ý thức chủ quan! Sự khác biệt giữa sẽ không và không thẻ là rất quan trọng!
“Là không thể yêu, cũng sẽ không yêu!” Tuyết Lạc ngắng đầu lên, ánh mắt nhìn chăm chăm vào “Phong Lập Hân” ngồi trên xe lăn. Nhưng “Phong Lập Hân” dường như không muốn cùng cô đối diện như vậy, ánh mắt liền quay đi nơi khác.
Tuyết Lạc mơ hồ cảm nhận thấy sự tức giận của người đàn ông trước mặt. Bởi những ngón tay quấn quanh tóc cô bỗng nhiên dùng lực rất mạnh. Để giảm bớt cảm giác đau đớn từ da đầu, cô không thể không rút ngắn khoảng cách giữa cô với Phong Hàng Lãng.
“Vậy hôm qua cùng với Hàng Lãng cả đêm không về, giải thích thế nào?” Phong Hàng Lãng có chút không cam lòng, kiềm chế sự tức giận hỏi.
Có lẽ bây giờ, Phong Hàng Lãng cũng không để ý người phụ nữ này có thực sự yêu anh không nữa, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429206/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.