Phòng chữa bệnh mở ra, Tuyết Lạc vội chạy lên túm lấy cánh tay của bác sĩ Kim.
“Bác sĩ Kim, hãy để tôi được vào thăm Lập Hân đi. Tôi hứa tôi sẽ không làm phiền đến anh ấy nghỉ ngơi đâu. Tôi sẽ chỉ đứng trong đấy một lúc thôi, một câu cũng sẽ không nói!” Lúc này Tuyết Lạc dù thế nào cũng phải vào trong phòng trị bệnh để gặp bằng được Phong Lập Hân.
Không cần biết là bác sĩ Kim hay là quản gia Mạc, ai cũng không thể ngăn cản cô được. Nếu bọn họ cứ nhất quyết ngăn cản, cô sẽ…
“Bác sĩ Kim, tôi là vợ của Phong Lập Hân, là người giám hộ thứ nhất của anh ấy, tôi có quyền được biết tình hình bệnh tình của chồng tôi như thế nào. Nếu ông cứ tiếp tục cản trở, tôi chỉ còn cách nhờ đến pháp luật can thiệp để bảo vệ quyền lợi của bản thân thôi.”
Đến cả mấy chữ “pháp luật can thiệp” cũng được Tuyết Lạc nhắc đến rồi, có thể thấy rằng cô thật sự quyết tâm vào phòng bệnh thăm Phong Lập Hân, ai cũng đừng hòng ngăn cản cô.
Nhìn Tuyết Lạc đang túm chặt lấy cánh tay của mình, bác sĩ Kim cười ôn hòa: “Phu nhân, Đại thiếu gia nói tôi ra đây mời cô vào, còn nói sẽ có quà tặng cô, là quà gặp mặt.”
Quà gặp mặt mà bác sĩ Kim nói đến chính là chiếc hộp gấm trong tay quản gia Mạc, bên trong đựng giấy đăng ký kết hôn của Phong Hàng Lãng và Tuyết Lạc.
“Phong Lập Hân anh ấy cuối cùng cũng chịu gặp mặt tôi rồi?”
Tuyết Lạc hơi kích động, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429201/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.