Yên lặng hai giây, đột nhiên có người kinh hãi nói. 
“Xong rồi! Đại gia kia mời chúng ta ăn cơm, chưa trả tiền đã đi rồi!” 
 Tuyết Lạc bị ném vào xe Ferrari. 
Hơn nữa còn là bị ném theo kiểu úp mặt xuống. 
Người đàn ông này cũng thật quá hung ác rồi! Sau lưng mà không bị bỏng chết thì cũng sẽ bị hắn ném chết mát thôi! Nghĩ lại một chút, hắn vừa ở trước mặt mọi người xé áo sơ mi của cô, còn mặc áo của mình cho cô… Tuyết Lạc xấu hổ đến không còn mặt mũi gặp người khác nữa! Lần sau tới viện mồ côi, cô làm thế nào để đối mặt với mọi người đây. 
Hơn nữa người này còn không buồn nói năng gì, cứ thế vác cô bỏ đi. 
Thật sự là quá mắt mặt! “Tại sao phải đỡ cho tôi? Không biết súp nóng bên trong sẽ gây bỏng à?” 
 Hàng Lãng vừa khởi động xe vừa nói. 
Cứ như việc cô giúp hắn đỡ cái nồi bị đổ là chuyện đại nghịch bắt đạo vậy. 
Tuyết Lạc chỉ là không muốn bả vai bị thương của hắn lần nữa bị đụng đến. 
Nhưng khi bị hắn trách móc, cô lại không muốn giải thích gì, chỉ nói một câu. 
“Ai muốn đỡ cái gì cho anh chứ? Chẳng qua tôi xui xẻo, vô tình bị đụng vào mà thôi.” 
 Mạnh miệng như vậy liền có thể giảm bớt một chút lúng túng, khó chịu. 
Người đàn ông này là nhân vật nguy hiểm mà cô phải tránh xa, cho nên cô không muốn hắn hiểu lầm, không muốn hắn biết cô là vì quan tâm hắn, không muốn bả vai hắn bị thương nên mới đỡ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429151/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.