“Nhị thiếu gia, cậu có đói không? Tôi đi nấu cho cậu bát mì.”
Dì An đối với Hàng Lãng luôn quan tâm như vậy, thậm chí còn có phần thân thiết hơn ruột thịt.
Thấy Hàng Lãng bình an vô sự trở về, Tuyết Lạc cũng không muốn xuất hiện nhiều trước mặt hắn, liền chọn làm người vô hình, yên lặng đi vào phòng khách.
Giữ khoảng cách nên có với hắn.
Chợt dì An hét lên một tiếng kinh hãi khiến cô không thể không dừng bước.
“A, Nhị thiếu gia, cậu lại chảy máu rồi! Có phải đụng vào vét thương rồi không?”
Hai mắt dì An đỏ lên.
Tuyết Lạc kinh ngạc nhận ra: vai áo sơ mi bên trái của Hàng Lãng đã nhuộm đỏ máu tươi.
Người đàn ông này sao lại không biết trân trọng cơ thể mình như vậy? Trong lòng cô chợt nghe ân ẩn đau.
“Tôi không sao.”
Hàng Lãng dửng dưng đáp, rồi nói với Tuyết Lạc.
“Tuyết Lạc, lên tầng giúp tôi tắm.”
Giúp hắn tắm? Tuyết Lạc mím chặt đôi môi đỏ mọng, Đây rõ ràng là đang bức cô phải đi phục vụ cái tên kiêu ngạo, thô lỗ lại không tôn trọng chị dâu kia mài! Nhưng suy cho cùng, Hàng Lãng vẫn là vì cô nên mới bị thương, Tuyết Lạc cắn chặt răng, cuối cùng vẫn nhắm mắt lên tầng.
Đúng như dự đoán, Hàng Lãng quả thật chiếm phòng tân hôn của cô.
Người đàn ông này, sao một xíu ý niệm nam nữ thụ thụ bất thân cũng không có? Phòng của anh cả và chị dâu mà hắn cứ thế ngang nhiên vào, hoàn toàn không biết xấu hỏi! Tuyết Lạc thật bội phục kẻ không có quan niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429147/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.