Những lời này cứ như có phép thuật.
Dường như ai đó cũng đang mong cô sẽ đối xử với hắn dịu dàng một chút sau khi hắn đã cởi bỏ lớp da nhân tạo này? Tốt một chút? Thật vậy sao? Có lẽ quả thật thứ gì càng khó có được, sức hấp dẫn lại càng lớn.
Tuyết Lạc mím chặt đôi môi đỏ mọng, thấp giọng lầm bằm.
“Anh yên tâm, em sẽ đối tốt với Hàng Lãng.
Em biết anh ấy rất quan tâm đến anh trai mình.
Anh ấy lo anh sẽ xảy ra chuyện.
Cho nên, anh cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt, nhanh chóng hồi phục.
Như vậy Hàng Lãng sẽ không phải sống trong cảm giác áy náy và biết ơn anh nữa.
Thật ra em nhận thấy, anh ấy là rất kiềm chế chính mình đấy.”
Những lời của cô chạm vào vị trí sâu nhất, mềm mại nhất trong tim Hàng Lãng.
Tắm lòng lạnh lẽo của hắn như được cô dần dần sưởi ấm.
“Em thật sự quan tâm đến Hàng Lãng sao?”
Câu hỏi vừa có chút tình ý, vừa có chút kiêu căng.
“Em là chị dâu của Hàng Lãng.”
Tuyết Lạc thản nhiên đáp.
“Im miệng!”
Hắn bắt ngờ quát.
“…”
Tuyết Lạc run lên: người đàn ông này lại làm sao vậy? Cô vốn dĩ chính là chị dâu của Hàng Lãng, chẳng lẽ cô nói sai sao? Nhưng Tuyết Lạc sẽ không so đo với một bệnh nhân.
Im miệng thì im miệng.
Tuyết Lạc không muốn nói thêm gì chọc giận “Phong Lập Hân’ nữa, liền nhẹ nhàng dịch đến bên mép giường, cứ như muốn ngã luôn khỏi giường vậy.
Tuyết Lạc muốn tránh, nhưng người kia lại hết lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429135/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.