“Tuyết Lạc? Đang nghĩ gì thế?”
Không thấy Tuyết Lạc trả lời, Hạ Dĩ Cầm lại hỏi.
Sau đó lại nhỏ giọng thở dài.
“Nhưng em mới gả qua Phong gia chưa được mấy ngày, không biết sở thích của Phong Nhị thiếu gia cũng là bình thường.
Đúng rồi Tuyết Lạc, sống với Hàng Lãng thì như thế nào?”
Trong lòng Tuyết Lạc lại phẫn nộ dâng trào.
Nhìn ánh mắt mong chờ của Hạ Dĩ Cầm, cô nhếch đôi môi đỏ, nhướn mày.
“Khá ổn! Chị Dĩ Cầm, em thấy anh ta và chị cực kỳ xứng đôi.
Chị là thiên kim nổi tiếng, anh ta là tài phiệt xuất chúng…”
Lúc thốt ra mấy lời khen ngợi Phong Hàng Lãng, Tuyết Lạc cảm thấy nội tâm mình thật phi thường.
Xuất chúng cái gì chứ, chỉ thấy tồi tệ và vô sỉ mà thôi! “Vậy sao?”
Hạ Dĩ Cầm nở nụ cười lay động lòng người.
“Chỉ sợ Phong Nhị thiếu gia cao quý, sẽ coi thường chị.”
So với Hạ Dĩ Kỳ nhanh mồm nhanh miệng, Hạ Dĩ Càm ôn nhu, thùy mị hơn rất nhiều.
Bất quá Tuyết Lạc vẫn có thể nhìn ra, trong ánh mắt nâu xinh đẹp của Dĩ Cầm nhìn về chiếc Ferrari qua gương chiếu hậu có bao nhiêu tình ý.
Xem ra Hạ Dĩ Cầm là thật sự yêu thích Phong Hàng Lãng.
Tuyết Lạc mím chặt đôi môi đỏ mọng xinh đẹp, không kìm được, cũng nhìn chiếc Ferrari qua gương chiếu hậu.
Trong khoảng sân của Phong gia.
Tuyết Lạc theo sau lưng Dĩ Cầm.
Có Dĩ Cầm cùng ở lại Phong gia, ít nhiều sẽ giúp Tuyết Lạc thả lỏng tinh thần một chút.
Nhưng mà, Hàng Lãng rất nhanh đã đi tới, dùng thân hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-nhap-cot-tong-tai-yeu-say-dam/429133/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.