Edit: kimio
Những ngày tiếp theo, Đồng Vũ Lăng lại bắt đầu tràn ngập khát khao cùng chờ đợi. Nàng vẫn là bị vắng vẻ như trước, nhưng nàng không hề tự thương tự cảm, nàng bắt đầu hiểu được làm sao để phân chia hết thời gian của một ngày. Nàng từng được mẹ dạy đan áo len, trong lúc này vừa tầm lại phát huy công dụng.
Bé yêu dự tính sinh ở đầu tháng 11, nàng liền thừa dịp mấy tháng này, bắt đầu làm các bộ trang phục cho bé yêu, có mũ, có bao tay, áo, quần, tất …, mỗi lần nhìn từng chiếc, từng chiếc quần áo nho nhỏ đang yêu, nàng liền cảm thấy vô hạn vui mừng cùng thỏa mãn.
Tất cả sợi len, nàng đều nhờ Đồng mẫu mua, bởi vì nàng chuyển vào Long gia, Đồng mẫu không tới thăm nàng nữa, nhưng mỗi đêm đều nói chuyện điện thoại. Vì vậy mỗi lần mua sợi len giúp nàng, đều là nhờ Miêu Dĩnh chuyển giao cho. Cho nên, nàng cũng làm tặng Miêu Dĩnh vài thứ.
Mặt khác, Đồng Vũ Lăng còn trộm thay người nào đó dệt áo đan len, thì phải là —— Long Triệt. Từ trong miệng Miêu Dĩnh biết được, một tháng nữa chính là sinh nhật của Long Triệt, vì thế nàng đan một chiếc áo len màu vàng nhạt kiểu dáng hưu nhàn, chuẩn bị đưa hắn làm quà sinh nhật.
Mỗi ngày như vậy trôi qua, rốt cuộc cũng đến ngày sinh nhật Long Triệt. Long gia cũng không mở tiệc chiêu đãi phô trương, chỉ là người một nhà vui vẻ quây quần quanh một bữa cơm phong phú.
Sau bữa tối, Đồng Vũ Lăng trở về phòng, bên người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246159/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.