Giống như nghĩ đến cái gì đó, Đồng Vũ Lăng ngẩng đầu, nhìn chăm chú vào hắn, hỏi: “Anh thật không có bạn gái?”
Long Triệt hơi giật mình, gật đầu khẳng định.
“Nhưng em nhớ là lần đầu tiên khi em đến công ty của anh thì anh đã nói ngày hôm đó chính là ngày kỷ niệm 6 năm hẹn hò của anh cùng bạn gái, hai người còn chuẩn bị đính hôn.”
“Đúng là bắt đầu từ ngày hôm đó, bọn anh chia tay, không hề có quan hệ nữa!” Long Triệt nói dối không chớp mắt.
“Tình cảm 6 năm có thể nói bỏ liền bỏ sao?” Đồng Vũ Lăng vẫn đang không tin.
Long Triệt tuấn nhan trầm xuống, thanh âm cũng mơ hồ lộ ra một tia không hờn giận: “Ý của em là gì, em không tin anh? Có muốn anh mang cô ấy đến, cùng đối chất trước mặt em để em thấy không!”
“Ách, thế thì không cần!” Đồng Vũ Lăng lại cúi đầu.
Long Triệt đột nhiên cởi bỏ dây an toàn, ôm lấy nàng, một giây sau, nàng an ổn ngồi trên đùi của hắn, cùng hắn mặt đối mặt.
Tư thế ái muội như vậy, khiến cho khuôn mặt Đồng Vũ Lăng chợt ửng hồng, nàng nhìn chung quanh, giãy dụa nói: “Người ta sẽ nhìn thấy!”
“Đồ ngốc, đây là kính thủy tinh màu trà, chỉ có chúng ta nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài căn bản không thể thấy rõ tình huống trong xe.” Long Triệt dứt lời, không đợi Đồng Vũ Lăng phản ứng, hơi nâng lên mặt của nàng, cúi đầu hôn nàng.
Đồng Vũ Lăng cả kinh, vừa lúc mở ra cái miệng nhỏ nhắn để cho lưỡi của hắn như một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246145/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.