Đồng Vũ Lăng cúi đầu, tùy ý để đôi bàn tay rắn chắc dày rộng nắm lấy đôi bàn tay mềm mại nhỏ bé của mình, thẳng đến khi vào trong phòng.
Căn phòng này có thể nói là khổng lồ! Riêng đại sảnh thôi đã có sức chứa cả trăm người. Trên trần là một chiếc đèn pha lê lấp lánh trông thật giống một cung điện lộng lẫy đến lạ thường.
Đại sảnh được sắp xếp rất độc đáo. Các đồ dùng đều được nhập khẩu từ Italy và sắp xếp theo phong cách Phục Hưng cổ đại. Những dãy cổ vật, bình sứ. Vũ Lăng nghĩ cũng không dám đến giá trị của chúng.
Giữa phòng, bàn ghế đã được sắp xếp từ trước, uy nghi sang trọng, thật bắt mắt. Tất cả, tất cả đều là vì bữa tiệc sinh nhật này mà chuẩn bị.
Long Triệt buông Đồng Vũ Lăng ra, hắn hướng đến Salon - nơi mà có một thái lão bà một thân trang phục chỉnh tề ngay ngắn- dấng lên một chiếc hộp tinh xảo:
" Bà ngoại, con chúc bà phúc thọ Đông Hải, Thọ tỷ Nam Sơn, thân thể an mạnh, ngày ngày vui vẻ!"
Thái lão bà này chính là bà ngoại truyền kỳ của Long Triệt Miêu Dĩnh, vợ của người sáng lập ra tập đoàn Khâu Thị- Khâu Kính. Ông mang dòng máu lai giữa người Anh da trắng và người Trung da vàng. Đến đời bà, mặc dù chỉ ít nhưng vẫn giữ lại được phần tư cái thuyết thống hoàng gia quý báu đó.
Lão thái bà một đầu hoa râm, da trắng mịn mềm mại, sống mũi tinh tế, gò má xinh đẹp lộ ra thành một hợp thể hoàn mỹ. Đôi mắt và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246123/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.