Giây tiếp theo, nàng bị Long Triệt kéo đi ra khỏi hàng ngũ, lúc này nàng mới lấy lại tinh thần, giãy dụa nói:
“Long tiên sinh, anh muốn làm gì vậy, cũng sắp đến tôi rồi, tôi đã xếp hàng đợi mười lăm phút rồi đấy!”
Long Triệt quay đầu lại ngắm một chút tên của cửa hàng bánh, lạnh lùng nói:
“Nếu cô muốn ăn, lần sau tôi bảo người ta đưa đến cho cô một trăm hộp!”
Hắn nói gì vậy? Dùng tiền đè người sao? Đồng Vũ Lăng thẹn quá thành giận,
“Có tiền thì rất giỏi sao, buông tôi ra, tôi mới không cần một trăm hộp của anh!”
Long Triệt nắm chặt nàng, đi nhanh về phía trước, tuấn nhan không chút thay đổi, dị thường lạnh lùng, bắt đầu khiến cho người trên phố chú ý.
“Long Triệt, nếu anh tiếp tục không buông tay, tôi sẽ kêu lên đấy!” -Đồng Vũ Lăng tức giận nói, thấy hắn vẫn không phản ứng, chuẩn bị kêu to.
Long Triệt kịp thời che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng, sau đó lại thuận thế đem nàng ôm vào trong lòng.
Khí tức nam tính đặc biệt xông vào mũi, Đồng Vũ Lăng sửng sốt một lúc lâu mới từ giữa thanh tỉnh lại, phát hiện mình đã bị đặt trong một chiếc xe xa hoa. Mà Long Triệt, vừa mới leo lên ghế điều khiển.
“Tự thắt dây an toàn vào!”- Hắn lạnh lùng mà nhắc nhở một tiếng, khởi động xe. Ý thức được nàng vẫn còn đang lo lắng, liền thoáng nghiêng người, tự mình thay nàng cột chắc dây an toàn.
Cực lực nhịn xuống bối rối trong lòng, Đồng Vũ Lăng gấp giọng hỏi:
“Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246121/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.