Buổi tối, sau khi tắm rửa xong, Đồng Vũ Lăng khoác áo, thả mái tóc dài ngồi trước máy tính, mở ra MSN.
Một khung đối thoại lập tức hiện ra:
“Hi, tiểu Lăng tử!”
Đồng Vũ Lăng khóe miệng mỉm cười, ngón tay nhỏ gầy bay nhanh gõ phím:
“Hi, tiểu Hạo tử, ăn xong cơm trưa rồi ah?”
Trung Quốc bây giờ vốn là hơn 9 giờ tối, nhưng ở Anh Quốc vên kia lại là hơn 1 giờ trưa.
“Uh, mới vừa ăn xong. Ngày hôm nay như thế nào?” -Bên kia đáp.
Hồi tưởng lại những chuyện phát sinh hôm nay, Đồng Vũ Lăng vui mừng đánh ra:
“Vô cùng nguy hiểm! Hảo ! Mình lớn như vậy, từ trước tới nay chưa từng thử qua loại cảm giác này! Sáng nay chứng kiến một nam nhân quần áo đẹp đẽ, khí phái phi lễ một nữ tử, mình vốn muốn làm một người thấy việc bất bình không tha. Ai ngờ lại là hiểu nhầm, oan uổng cho người tốt! Thực ra, nữ nhân kia chính là một người trong một tập đoàn phạm tội, chuyên môn lợi dụng nói nam nhân phi lễ. Sau đó, bắt bồi thường tổn thất này nọ!”
“A, bạn chưa từng xem tin tức sao?” -Rất rõ ràng, tiểu Hạo tử đã sớm biết loại hành vi phạm tội này.
“Mình bình thường làm gì có thời gian xem. Nhiều lắm chỉ nghe bạn bè hay đồng sự đề cập qua một ít hành vi phạm tội. Nhưng không có loại này! Thảm hơn chính là, nam nhân bị mình oan uổng kia, lại chính là người mà mình có việc cần cầu xin!”
“Oh, my god! Tiểu Lăng tử thật đáng thương! Mình có thể tưởng tượng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246117/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.