Cô gái quần áo đỏ nhìn thấy thế … phát hoảng, vội vã kéo Đồng Vũ Lăng:
“Tiểu thư cô làm gì vậy, mau buông hắn ra!”
Đồng Vũ Lăng ngẩn ra, lập tức trách cứ:
“Hắn phi lễ với cô, cô có thể tố cáo hắn. Như thế nào có thể vì mấy trăm nguyên mà bỏ qua cho hắn?! Hiện tại, cô buông tha hắn, không khác gì là cho hắn cơ hội đi làm hại những cô gái vô tội khác.”
“Tiểu thư, cô đi đi. Ở đây không liên quan đến chuyện của cô!” Cô gái kia phát hoảng nhíu mày, không để ý tới.
“Buông tay!”- Tiếng nói băng lãnh của Long Triệt vang lên. Chết tiệt, không phải từ nhỏ đã thề không đánh nữ nhân khong thì hắn đã một quyền đánh tới Vũ Lăng.
Đồng Vũ Lăng tiếp tục giữ lấy tay hắn. Cô bất đắc dĩ nhìn sang cô gái đang phát hoảng kia, ánh mắt cấp tốc nhìn quét bốn phía. Vừa lúc thấy hai gã tuần cảnh, vì vậy lên tiếng hô to:
“Phi lễ a, cảnh sát tiên sinh mau tới đây, nơi này có người phi lễ!”
“SHIT!- Long Triệt chửi thề một tiếng.
Mắt thấy cảnh sát đã tìm đến, nữ tử sắc mặt đại biến, xoay người nhanh chân bỏ chạy. Đáng tiếc, còn chưa chạy được xa đã bị cảnh sát bước như bay bắt tại chỗ!
“Cảnh sát tiên sinh, ngươi bắt cô ta để làm chi, người phi lễ ở chỗ này cơ mà!”- Đồng Vũ Lăng một bên chỉ vào Long Triệt, một bên đối với cảnh sát vừa đến trước mắt trách cứ.
“Tiểu thư, cô hiểu lầm rồi. Đây là một kẻ trong tập đoàn lừa đảo, chuyên môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246115/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.