Hôm nay, Đồng Vũ Lăng đang đi làm, đột nhiên nhận được điện thoại của mẹ nói ba cô lại thua cổ phiếu. Hơn nữa, lần này hậu quả thật vô cùng nghiêm trọng. Vì vậy, cô xin phép nghỉ nửa ngày, hỏa tốc chạy về nhà. Quả nhiên thấy ba cô đầu hai thứ tóc ủ rũ ngồi một chỗ trên sô pha.
Đóng cửa, Đồng Vũ Lăng chậm rãi tới trước chỗ ba, cô trầm ngâm nhìn chăm chú ba cô. Cuối cùng. nhịn không được, cô oán hận nói:
“Cha, con đã nói với ba bao nhiêu lần rồi, mười lần ba chơi thì chín lần thua, ba vì sao không nghe con!!!”
“Tiểu Lăng, ba … xin lỗi!” Đồng Khải Kiếm ngẩng đầu, vẻ mặt đau buồn uể oải, pha chút xấu hổ khó nén.
“Hiện tại ba xin lỗi thì có ích lợi gì? Mỗi lần ba đều nói lần sau sẽ không làm như vậy nữa, nhưng sự thực chứng minh … Ai! ! Mẹ đã khổ cả nửa đời người, hiện tại kinh tế có khá hơn một chút, nhưng cha lại ham mê cổ phiếu, không nghĩ cho gia đình, chẳng lẽ cha không thể vì mẹ, cho mẹ được hưởng hạnh phúc? Nhất quyết phải khiến cho mẹ mỗi ngày dùng lệ rửa mặt, lẽ nào đây là tình yêu ba dành cho mẹ?” - Đồng Vũ Lăng vốn không nghĩ cô sẽ giống như người gây sự trách cứ ba, nhưng tai họa kiểu này lặp đi lặp lại thực sự khiến cô mất đi kiên trì cùng lòng tin. Đột nhiên, cô cảm thấy rất đau xót, không phải đau xót cho bản thân mà là thương mẫu thân! Yêu là cái gì, thân tình là cái gì? Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-ngot/1246113/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.