Những ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng luồn qua mái tóc ướt tôi, từ tóc tôi trượt dần xuống.
“Ý trời rồi, chúng ta chỉ có thể tắm chung thôi.”
Ánh mắt anh cười xảo quyệt cởi phăng chiếc áo sơ mi trắng vứt cái “bẹp” xuống sàn.
Da anh còn trắng hơn cả da tôi nữa. Lúc này tôi mới thấm thía câu “công tử bột“. Tôi muốn hỏi anh xài kem trộn hiệu gì, tôi cũng muốn, nhưng lại thôi. Mất mặt quá.
Ánh mắt anh di chuyển xuống tầm bên dưới, tôi nhìn theo, phát hiện là không chỉ anh lộ thân thể mà nội y của tôi cũng đã ẩn hiện sau lớp quần áo mỏng.
“Yên tâm tôi sẽ không chê của em nhỏ đâu. Đào phải vừa tay thì ăn mới ngon.”
Tôi lập tức xấu hổ đỏ mặt.
Đôi mắt anh chìm sâu. Một nụ hôn nóng bỏng đáp xuống dưới môi tôi, triền miên quấn quýt phủ đầy một tầng sương mờ ảo.
Hứa Thời Tư nắm lấy tay tôi, kéo đến trước mắt anh, nói:
“Cởi kính cho anh.”
Hứa Thời Tư khi đeo kính và khi đeo kính là hai con người hoàn toàn khác nhau.
Lúc đeo kính trông anh đạo mạo, chính chắn, khó gần. Tháo kính ra rồi thì lại hệt như mãnh thú khát tình không tiếc gì cắn nuốt con mồi.
Thấy tôi tròn mắt ngơ ngác, anh tháo nốt chiếc đồng hồ trên tay đặt lên bệ rửa mặt một cách gọn gàng.
Anh mắc chứng rối loạn cưỡng chế. Lại còn là cung Xử Nữ.
Tôi... tiêu rồi!
“Đừng lo, anh sợ lát nữa nó sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480057/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.