Khi tôi xoay người muốn ngồi dậy. Từ lưng truyền đến cảm giác ê ẩm như muốn rã làm hai.
“Ui da… ha… cái lưng của tôi.”
“Em sao vậy? Đau lưng à?”
Gương mặt Hứa Thời Tư không đổi sắc, tỏ vẻ quan tâm nhưng thực sự lại bày ra vẻ mặt hài lòng với thành quả đêm qua để lại trên người cô.
Thành công biến cô thành người phụ nữ của mình, bây giờ cô có muốn chạy thì cũng đã muộn rồi.
Hắn còn làm bộ làm tịch cúi đầu tựa sát gương mặt kinh diễm kia lại gần tôi.
Đúng là nam sắc hại thân mà.
Huhu, tôi thật sự rất muốn vả vào mặt mình.
Tôi liền đẩy Hứa Thời Tư ra, cố gắng lấy lại chút lý trí. Tôi trừng mắt nhìn anh, quát lớn đầy giận dữ.
“Anh tránh ra đi! Còn không phải tại tên cầm thú chết tiệt nhà anh sao?”
Hứa Thời Tư mặc kệ là tôi có giận hay không, cứ thế mà vòng tay ôm lấy eo tôi, kéo cả người tôi dính sát vào lồng ngực hắn.
Hắn xoa xoa lưng cho tôi, ánh mắt không hề rời khỏi hai quả đào đang phơi phới trước mặt anh.
“Em đau ở đâu? Ở đây…”
Trông nó còn căng tròn và hồng hào hơn cả lúc lấp ló ở trong lớp áo bó sát của tôi nữa. Sau đó liền massage di chuyển đến vùng đầy đặn đó mà trêu chọc.
Phải nói là hai quả đào mọng rất vừa tay hắn, không ngờ chỗ đó vừa mềm lại vừa hấp dẫn như vậy.
Tôi lườm hắn, có phải tên sắc lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-mien-khong-loi-thoat/3480037/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.