Phong cuồng tuyết đại (gió thổi điên cuồng, tuyết rơi dày đặc),đại địamột mảnh trời mênh mông, phóng mắt nhìn lại trời đất toàn một màu trắngxóa không có cỏ cây xanh ngắt như ngày hè, cũng không thấy ngưu dươngsúc vật chỉ có vẻ tiêu điều.
“Phu nhân, bên ngoài gió lớn cẩn thận cảm lạnh.”
Thu hồi ánh mắt đang nhìn phía xa, Minh Dương Liễu buông màn xehướng tới thị nữ ngồi đối diện cười cười “Không có chuyện gì, chính làngồi xe lâu khó tránh khỏi có chút bực mình, nhìn xem bên ngoài hít thởkhông khí.” Nàng làm sao có thể mảnh mai như vậy, nhưng đang ở dị quốccũng không nên biểu lộ nhiều cảm xúc.
“Vương gia dặn dò nô tỳ chiếu cố phu nhân cẩn thận, nếu người không tốt lại hỏ tội nô tỳ.”
Huyệt thái dương của nàng giật giật cố nén tức giận. Bình Nguyên Vương này hắn cùng trượng phu nàng nhất định là vì nàng sao? Nàng tuyệt đối tin tưởng chính mình ở Khánh Quốc có chuyện gì đều đến tai trượngphu, đến lúc đó Trấn An Đại tướng quân ghen sẽ thực phiền toái.
Thị nữ này làm hết phận sự cho đến biên thành Khánh Quốc. KhâuPhượng Thành sai thị nữ khác tới hầu hạ nàng, hắn hạ lệnh là nàng nếu có chút sơ xuất thị nữ chỉ cần mang đầu đi gặp, làm cho nha hoàn vô cùngngạc nhiên.
Cứ như vậy trước khi đến được thủ đô Khánh Quốc nàng sẽ phát điên mất .
“Ngươi không cần khẩn trương như vậy, kỳ thật hiện tại thân phận ta không phải là khách quý của Khánh Quốc.”
“Chính là, lời nói của Vương gia là quân lệnh, quân lệnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trien-dinh-tuong-quan-phu/22704/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.