Thấm Phi Liễu nghĩ thầm, nếu đã chữa được rồi, vậy mình vừa rồi dưới tình thế cấp bách đã theo lời mà xin lỗi, đương nhiên phải thu hồi lại toàn bộ; lại nói, nhìn phế lao quỷ này bộ dạng muốn chết không muốn sống, cũng biết y chắc chắn là sống không quá mấy tháng, vì cái gì mình lại hướng y cúi đầu?
Từ điều này, thái độ hắn lập tức kiêu ngạo lên. “Tử phế lao quỷ, ta biết ngươi hâm mộ bổn Vương gia dung mạo tuấn mỹ, phong thái xuất chúng, nay bổn Vương gia độc không chết ngươi, nên ngươi cẩn thận một chút cho ta, ta nhất định giết chết ngươi phế lao quỷ đắc tội ta, mối thù một cái tát này ta nhớ kỹ”.
Thấm Phi Liễu ném lại những lời đe dọa xong quay đầu bỏ đi, đột nhiên một đạo thanh âm âm âm hàn hàn liền ghé sát vào lỗ tai hắn vang lên, hắn nghe được liền nổi cả da gà lên hết, toàn thân như đông lại, thoáng chốc vô pháp bước đi.
“Ta vì sao phải hâm mộ ngươi bộ dạng đẹp hơn ta?”.
Đột nhiên, có một bàn tay to thô thiển lạnh như băng, gầy như que củi, xoa hai gò má trắng nõn của Thấm Phi Liễu, toàn thân hắn một trận phát run.
Tử phế lao quỷ kia rõ ràng là nằm ở trên giường, y dù có nhanh như thế nào, cũng không có khả năng lập tức đứng sau lưng hắn, thế nhưng bàn tay kia ra đòn tựa như câu hồn sứ giả từ má hắn trượt xuống cổ; càng đáng sợ chính là, loại khẩu khí băng băng hàn hàn này của y, nghe không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/triem-nha-ta-ninh-suu-lang/113766/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.