“Vương gia, thỉnh uống canh”. Tiểu cung nữ cung kính dâng thang phẩm (canh, súp).
Vu Tình Bích dường như sớm biết là hắn không chịu nổi tịch mịch, mà ngay cả cung nữ hầu hạ hắn đều tuyển loại khuôn mặt này, dáng người đều thực bình thường, thậm chí là tiểu hài tử mới mười tuổi, làm cho hắn dù muốn câu một nữ nhân giải sầu, cũng thật không có khẩu vị, từ đó có thể thấy được Vu Tình Bích tâm cơ ác độc, rõ ràng là muốn buồn chết hắn.
“Không uống, đem xuống”.
Tiểu cung nữ tóc kết hai bím, nàng toàn thân run rẩy, nước mắt rơi xuống: “Thế nhưng Quỷ hậu nói…”.
Vừa nghe thấy người trong lòng hận nhất, Thấm Phi Liễu lập tức trầm hạ sắc mặt, hắn lớn tiếng hỏi:
“Hắn nói cái gì?”.
Bị biểu tình hung tợn của hắn làm sợ chết khiếp, tiểu cung nữ lui từng bước, nước mắt đã sắp lăn xuống.
Mặc dù tiểu cung nữ thập phần đáng thương, nhưng Thấm Phi Liễu chỉ thương hương tiếc ngọc đối với mỹ nữ trưởng thành, muốn hắn đối xử ôn nhu một chút với một tiểu cô nương dung mạo thậm xấu, kia chỉ có ba chữ – không có khả năng (*).
(*) nguyên văn: bất khả năng
Thấm Phi Liễu cả giận nói: “Ngươi ấp a ấp úng làm gì? Nói a!”.
“Quỷ hậu nói nếu người của Lãnh Hương điện không uống, lại cảm thấy uy cẩu đáng tiếc, mới có thể triệt đến nơi đây; Vương gia nếu không uống thì thật sự phải đi uy cẩu, vậy không phải là rất đáng tiếc sao? Ngự trù làm uống rất ngon. Vậy cũng không thể thưởng cho ta?”.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/triem-nha-ta-ninh-suu-lang/113764/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.