Edit: Lùn
Mãi cho đến khi đồ ăn bên ngoài nguội lạnh, Kỷ Chi Nam cũng không nghĩ ra nguyên nhân.
Cậu đặt nồi cay vào lò vi sóng trong ba phút, ngồi xuống và tiếp tục ăn. Chuyện không nghĩ ra đơn giản không nghĩ tới, kiếp trước chính là bởi vì quá thích đi vào ngỏ cụt, mới rơi vào kết cục mất sớm, đời này mặc dù cậu vẫn không còn lại mấy năm dương thọ, thống thống khoái khoái hôm nay có rượu hôm nay say, cũng tốt hơn mỗi ngày nơm nớp lo sợ bẻ ngón tay sống qua ngày.
Ăn xong cậu mới nhớ tới tin nhắn kia còn chưa xử lý, vốn định trực tiếp gọi điện thoại qua, tiến hành giao tiếp hiệu quả nhất, lúc sắp nhấn nút gọi nghĩ lại, nếu hắn đã nhắn tin trước, sao mình không thuận nước đẩy thuyền xem Tần tiên sinh lặp đi lặp lại quá trình đánh vào mặt mình?
Kỷ Chi Nam vui vẻ bắt đầu trả lời tin nhắn: [Rất tốt]
Chưa đầy ba phút Tần Ngụy Vũ đã trả lời: "Ăn cơm chưa? Trời lạnh mặc nhiều hơn một chút】
Kỷ Chi Nam nghi hoặc, Tần tiên sinh đây là người nào? Cậu từ từ một lúc: [ăn]
Sau đó qua hơn nửa giờ, đầu kia cũng không có hồi âm lại.
Kỷ Chi Nam rảnh rỗi không có việc gì, ra ban công ném quần áo bẩn vào máy giặt, máy ong ong bắt đầu hoạt động, cậu mới như trong mộng tỉnh lại cho máy giặt dừng lại, ngồi xổm xuống kéo quần áo ướt sũng ra, từ trong túi áo khoác lấy ra một tấm danh thiếp nhăn nhúm.
Trở lại phòng khách mở tấm danh thiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trich-tinh/409370/chuong-3.html