Da Luật Hoằng Cảnh cười: - Ồ, chỉ một giới ca kỹ mà thôi, nếu như Văn công thích, lão phu hai tay dâng lên.
Vương An Thạch quay mặt đi, không đành lòng nhìn vẻ mặt tiếp theo của Da Luật Hoằng Cảnh, sĩ đại phu ở cùng nhau nói chuyện chẳng phải toàn đề tài cao thượng, nhất là với Văn Ngạn Bác căm hận nước Liêu tới cực điểm.
- Lão phu không biết tên ca kỹ đó, chỉ nhỡ diễm từ của nàng. Văn Ngạn Bác nhìn Vân Tranh đã vào thành quan, ung dung ngâm: - Hoán hương chẩm, nhất bán vô vân cẩm. Vi thị thu lai chuyển triển đa, canh hữu song song lệ ngân sấm. Hoán hương chẩm, đãi quân tẩm.
Da Luật Hoằng Cảnh vốn đang tươi cười, tức thì trắng bệch, chòm râu rung lên, hai bàn tay đầy vết nám người già nắm chặt dây cương da mới không ngã xuống ngựa.
Bài thơ này chính là nỗi đau lớn nhất trong lòng người Khiết Đan, khi Da Luật Ất Tân bại lui khỏi Đồng Đầu quan dựng cờ tự lập, rất nhiều bí mật liên quan tới hắn được làm rõ, trong đó làm Da Luật Hồng Cơ hối hận đau đớn ba đời chính là chuyện liên quan tới Tiêu Quan Âm.
Da Luật Ất Tân sai người viết bài Thập Hương Từ dâm uế, lừa Tiêu Quan Âm, nói rằng đây là bài thơ do hoàng hậu nước Tống viết, xin Tiêu Quan Âm ngự thư, như thế bài từ này có thể xưng là ngự tuyệt.
Tiêu Quan Âm không biết là kế, viết tiếp một bài ( hoài cổ) thất ngôn tứ tuyệt vào đó.
Cung trung chích sổ Triệu gia trang Bại vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574724/quyen-15-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.