Tù phạm chạy mất rồi, ngu hầu quân Tống suy sụp, hắn thậm chí quên mất người Tây Hạ đang tấn công, hạ lệnh ném toàn bộ đạn cháy ra, sau đó mở một mặt tường thuẫn, đích thân truy sát Lý Thanh.
Đạn cháy bùng lên tạo thành biển lửa, ngựa lửa mang theo người lửa co giật mấy cái rồi ngã xuống, cảnh này với Ủy Ca Ninh Lệnh mà nói là quá quen thuộc, cho dù nghiến răng ken két vẫn hạ lệnh tạm thời rút lui, nô binh chết cả rồi, nhân thủ còn lại đều là người Tây Hạ quá ít cũng quá quý giá, cùng quân Tống đối trận rất thiệt thòi.
Ngu hầu Bành Lượng cưỡi ngựa xông ra khỏi thuẫn trận, nhìn đại thảo nguyên bao la, lòng như mây đen bao phủ.
Thảo nguyên vào mùa hè thực sự là cảnh gió thổi rạp cỏ mới thấy bò dê, trong thời gian ngắn Lý Thanh đã biến mất tích giữa đồng cỏ cao bằng đầu người.
Cảm thấy cổ đắng nghét, Bành Lượng hiểu rõ hơn ai hết thất bại này có hậu quả gì, Lý Thanh giết nhi tử của đại soái, đại soái muốn Lý Thanh chết, giám quân muốn dùng Lý Thanh để kiếm quân công cho huynh đệ.
Theo lý mà nói mọi người là quân hán, khoái ý ân cừu mới là cách giải quyết, nhưng hoàng kim vàng rực, mắt người đen xì, hoàng kim vào mắt, mắt cũng thành màu vàng, tình nghĩa huynh đệ bỏ lại sau, dù đại soái cũng không thể cản đường thăng quan phát tài của huynh đệ.
Bây giờ mất hết rồi.
- Ngu hầu, phát hiện tung tích Lý Thanh!
Đội chính Vũ Phương tập tễnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574716/quyen-15-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.