Hầu Tử không hiểu Lam Lam tới quân doanh làm gì, Vân Tranh cũng không biết, Lam Lam còn sống đã đủ hoang đường rồi, chưa nói tới lên phương bắc.
Vân Tranh chưa bao giờ thấy đầu óc của mình không đủ dùng như thế, chẳng lẽ nàng tới đốc quân, ý nghĩ ngu xuẩn này vừa nảy ra, y xua đi ngay lập tức, cho dù Đại Tống hết người để dùng cũng không tới lượt nàng đốc quân.
Huống hồ trong lòng tất cả bách tính Đại Tống thì Lam Lam là một người chết rồi, công báo viết rất rõ ràng, Thục phi nương nương vì không đành lòng để bệ hạ ra đi cô độc, nên lựa chọn tuẫn táng. Viết rất rõ ràng, thiên hạ đều ca ngợi sự trinh liệt của nàng, như thế tức là trên đời này không còn người tên Thục phi nữa, giống như mẹ Triệu Trinh năm xưa, cũng biến mất kỳ diệu vậy.
Khi nhận được công báo, Vân Tranh đau lòng, y biết Thục phi không thể nào tuẫn táng vì hoàng đế, cho dù toàn thiên hạ có chết hết thì nàng cũng không bỏ hi vọng sống thêm dù chỉ một ngày, cho dù có phải ăn đá mà sống nàng cũng cắn răng kiên kiên trì tới cùng.
Nữ nhi đất Thục vô cùng kiên cường.
Trong mắt Vân Tranh, Lam Lam chết chỉ có một nguyên nhân, đó là âm mưu ám sát hoàng đế đã thất bại, Vân Tranh không rõ họ ra tay ra sao, nhưng Lam Lam chết là do đấu tranh chính trị thất bại, chứ không phải do nàng muốn tuẫn táng.
Nay nàng sống sờ sờ đi tới Đồng Đầu Quan! Gặp ma rồi, với tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574694/quyen-15-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.