Da Luật Ất Tân nghĩ nhầm rồi, Vân Tranh không rảnh mà ăn mừng, từ Tây Kinh xuất phát vốn cho rằng có thể tới thẳng thành Hoằng Châu, không ngờ thiếu chút nữa vẫy ngã gãy răng.
Nhìn mũi tên to như ngón tay trên bả vai Hàm Ngưu, sắc mặt y âm trầm, một mũi tên có thể đâm xuyên thiết giáp của Hàm Ngưu đã xuất hiện trước vành mắt.
Quân y rút tên trên vai Hàm Ngưu, máu phun ra như suối, may mà khâu kịp vết thương, nếu không máu nhiều như thế bất kể thuốc gì đắp lên cũng trôi hết, dù như vậy Hàm Ngưu cũng vì mất máu quá nhiều mà mê man.
Sau khi chắc chắn Hàm Ngưu không có nguy hiểm sinh mạng, Vân Tranh lạnh lùng ra lệnh: - Sau khi công phá Hoằng Châu, đồ thành ba ngày.
Vương An Thạch ở hậu quân nghe tin Vân Tranh hạ lệnh đồ thành thì chạy tới khuyên giải: - Vân hầu chớ giận, trong Hoằng Châu còn có người Hán chưa rút đi, chúng ta không nên dùng biện pháp hăm dọa này, nếu không mở ra tiền lệ ác liệt, người Hán sinh lòng thù hận, khiến thành trì vốn có thể đầu hàng sẽ thành kiên quyết kháng cự.
- Ông nhầm rồi muốn khuất phục được Yến Vân thì mảnh đất này cần đại quân dẫm đạp qua một lần, phải đập tan bất kỳ ý định phản kháng có thể nào trên mảnh đất này, nếu như chúng ta thu phục thành trì mà không tốn giọt máu nào, bọn chúng không nhận được bài học, chưa thấy tàn nhẫn chiến tranh, không biết quý trọng yên bình.
- Ta tới Yến Vân chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574661/quyen-15-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.