Sau khi Trương Phi Hổ chết, Vân gia đem thi thể của hắn tới phủ Khai Phong, tội danh giết người đương nhiên có Vân gia gánh.
Mấy ngày qua Vân gia đưa thi thể tới Khai Phong phủ rất nhiều, bất kể là thôi quan hay đề hình ti đều không hỏi một câu, chỉ đơn giản kiểm tra thi thể, làm cái quan tài mỏng rồi đưa ra loạn táng cương, đến ghi chép cũng không có.
Nhưng ở chỗ Trần Lâm lại ghi chép rõ ràng.
Sau khi dùng bút đỏ gạch tên Trần Lâm, ông ta như mọi khi hai tay ôm trước bụng, ẩn trong góc sâu nhất trong cung điện.
Hôm qua có một trận mưa, vì thế thời tiết hôm nay vạn dặm không mây, tẩm cung của hoàng đế mở rộng cửa, Triệu Trinh nhắm mắt hưởng thụ ánh nắng.
Thân thể hắn chẳng có chút tri giác nào, dù mặt trời gay gắt chiếu lên cũng chẳng ấm áp là bao, dù mồ hôi đầm đìa nhưng âm hàn trong xương cốt không sao xua tan được.
Nhìn mồ hôi làm ướt y phục, Triệu Trinh vui lắm, vì chứng minh bản thân vẫn còn sống, cái thân thể này vẫn chưa chết.
- Lực sĩ dùng phi luân ám sát phò mã quốc triều ngay trên phố, Khai Phong phủ không hành động, Ngũ thành binh mã ti đứng ngoài, đề hình ti lờ đi, đây là xỉ nhục của quốc triều.
Trâu Đồng Minh thấy hoàng đế mở mắt nhìn vào bức tranh Địch Thanh, cười: - Bệ hạ đoán đúng rồi, là tấu chương của Địch soái, cho tới giờ tấu chương kêu oan cho Vân gia chỉ có ba bức, gồm của Địch soái, Lý Thường và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574570/quyen-13-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.