Tào hoàng hậu ngồi đó trang nghiêm như pho tượng bồ tát, bà ta biết hết chứ, Tào Vinh xuất thân tướng môn, trí tuệ không kém, biết đối đãi với tướng sĩ không thể quá hà khắc, khi mới tới Thục, hắn làm không tệ, mọi người cùng nhau vui vẻ tham ô mà sống, Vĩnh Hưng quân từ trên xuống dưới mang ơn hắn.
Khi hoàng đế ngã bệnh, hoàng hậu vì cần lượng lớn tiền bạc lung lạc huân quý đại thần, sản nghiệp Tào gia đại bộ phận là đất đai, trong thời gian ngắn khó thỏa mãn được yêu cầu của bà ta, vì thế Kiến Xương phủ thành nơi bóc lột chính, vơ vét quá đáng xuất hiện chuyện không thể khống chế là bình thường.
Tào hoàng hậu không bình phẩm hành vi của Tào Vinh khi đó, cũng chẳng tỏ ý cảm thông cho Vân Tranh, chỉ tám cung nữ toàn thân dính quả hạnh: - Tám đứa nó đều là xử nữ, dung mạo không tệ, giữ lại làm cơ thiếp đi, bản cung đợi ngươi nhất chiến phong vương, đây coi như là quà mừng trước. Nói xong những lời này đứng dậy, được đám cung nữ hồng y đỡ lên ngựa, không thèm nói gì thêm.
Lục Khinh Doanh nhìn hoàng hậu đi xa, lại nhìn tám cung nữ run rẩy quỳ dưới đất, dùng ngón tay nâng cằm từng nàng lên: - Phu quân, chúng ta có phó dịch sai khiến rồi.
Vân Tranh đăm chiêu: - Bất kể bọn họ có sữ mệnh gì, tóm lại phải chết già ở Vân gia ta, về nhà nàng kiếm người thích hợp gả đi.
Lục Khinh Doanh gật đầu: - Thiếp thân chẳng sợ chiêu mỹ nhân kế này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574565/quyen-13-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.