Vân gia trừ Lục Khinh Doanh ra thì đều là động vật ăn thịt, chuyện này Thục phi rõ vô cùng.
Hiện giờ hoàng đế càng ngày càng trở nên lạnh nhạt, hoàng hậu ngày càng trở nên nguy hiểm, dưới tình huống đó chuyện duy nhất nàng có thể làm là cho đám cá ở trong ao sen ăn thức ăn trộn bã rượu, khiến chúng lờ đờ.
Mấy năm qua hoàng đế nằm liệt giường, Thục phi nghiên cứu rất kỹ những nơi có thể dùng làm lãnh cung ở trong cung, đồng thời có một số bố trí nhỏ trước.
Tất nhiên nàng có chú ý tới thiên lao, thậm chí suy tính nếu phải sống ở đó cả đời, thì làm sao phải sống có thoải mái, kẻ sống lâu nhất mới có khả năng giành thắng lợi, đó là phép tắc không bao giờ thay đổi.
Nàng đã nhận ra được bất luận trí tuệ hay kinh nghiệm, bản thân đều có nhiều thiếu xót, nhưng nói về sự kiên cường, nàng không thua ai.
Khi Vân Tranh bị đưa vào thiên lao, Thục phi liền ra một mệnh lệnh mơ hồ cho đám thị vệ tâm phúc đã bị nàng mua chuộc. Không được chủ động tiếp cận Vân gia, chỉ khi nào người Vân gia có yêu cầu mới giúp.
Những người đó đều là chỗ dựa cứu mạng của Thục phi trong tương lai, giờ nàng dùng giúp Vân Tranh, đủ thấy tình cảm của nàng giành cho Vân Tranh lớn tới mức nào.
- Vân hầu rất thoải mái hưởng thụ.
Nghe thiếp thân thị nữ Minh Tú báo cáo tình hình Vân gia, Thục phi cười rất vui vẻ, Vân đại ca nhất định hiểu tâm ý của mình, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574559/quyen-13-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.