- Thái tử, hãy kéo sợi dây kia!
Triệu Húc còn nhỏ lắm, chuyện nãy giờ nó không hiểu quá nhiều, chỉ biết phe mình đang thắng thế, hăm hở kéo sợi dây ở góc sa bàn, tức thì một ngọn lửa nhỏ ở Đông Hoa Môn bốc lên, ngọn lửa lan đi bốn phía, cuối cùng đốt cháy toàn bộ kiến trúc gỗ trên sa bàn, kể cả con sông vừa được đổ nước cũng nổi lớp dầu đen...
Thế là toàn bộ Đông Kinh chìm trong biển lửa.
Lúc này tâm tình ai nấy đều có chút nặng nề, Trâu Đồng Minh sai hoạn quan mở cửa sổ hai phía bắc nam để gió lùa vào mang khói đen ra khỏi đại điện.
Vân Tranh buông một tiếng thở dài: - Thế đấy, một tòa thành khổng lồ, nhưng công phá quá đơn giản, Đông Kinh không phải là nơi thích hợp xây dựng kinh đô, Đông Kinh thất thủ đâu phải chỉ là mất một tòa thành, bao nhiêu tinh anh, văn hoa của Đại Tống sẽ bị chôn vùi, bởi thế chỉ có lấy lại Yến Vân, chúng ta mới có thể ngăn cản kỵ binh ngoại tộc.
- Nói một câu nhụt chí, kỵ binh do ta chỉ huy có thể nói là mạnh nhất Đại Tống, Thiếu niên quân nay đã trưởng thành, bệ hạ và ta nhiều năm qua đã dốc rất nhiều tâm huyết vào đội quân này, nhưng so với Thiết giáp kỵ Tây Hạ và Thất bì quân nước Liêu vẫn kém ba phần, chưa nói bị áp đảo tuyệt đối về số lượng, bởi thế nếu ở cuộc chiến bị động, chúng ta chỉ có phận bị ăn đòn, nên chỉ có thể chủ động tấn công.
- Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574555/quyen-13-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.