Trong khi Trâu Đồng Minh tuyên một loạt tướng lĩnh quân đội nhập cung thì Vân Tranh chẳng thèm để ý thái độ những người khác, thì thầm bên tai Triệu Húc. Bàng Tịch và Trần Lâm thì trải một quyển trục lớn ra thi thoảng hạ giọng trao đổi ý kiến.
Triệu Húc nói nhỏ với Vân Tranh: - Tiên sinh, chúng ta đánh không lại đâu, nghe Trâu Đồng Minh tuyên chỉ thì chúng ta phải đối phó với sáu mươi vạn binh mã, mà chúng ta chỉ có năm vạn.
- Thái tử, một người thường xuyên đánh cờ lợi hại hơn hay người chưa bao giờ đánh cờ lợi hại hơn?
Triệu Húc không chút do dự đáp: - Tất nhiên là người thường đánh cờ lợi hại hơn, ít nhất ở ván đầu, nhất định sẽ thắng.
- Xem ra thái tử rất thông minh.
- Phụ hoàng nói trừ thái tổ thái tông ra thì hoàng gia không ai có thiên phú cao hơn đệ tử, nhưng tiên sinh, bọn họ quá đông, còn có thành Đông Kinh làm chỗ dựa, làm sao chúng ta thắng được?
Vân Tranh mỉm cười: - Đây là nhân tố thứ hai khiến chúng ta thắng chắc, Đông Kinh quá lớn, nhân khẩu quá nhiều, miệng ăn quá nhiều, càng đông càng phức tạp, bình thường một người quản lý mười người đã loạn, trăm vạn người toàn Đông Kinh trong chiến loạn làm sao quản lý nổi? Triệu Húc sáng mắt thốt lên: - Vận hà, phụ hoàng nói vận mệnh của Đông Kinh nằm ở Vận hà, chúng ta chỉ cần khống chế Vận hà là Đông Kinh xong đời...
Vân Tranh bịt ngay miệng Triệu Húc bất giác nói hơi lớn, cười với Trần Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574553/quyen-13-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.