Lục Khinh Doanh rất khuya chưa ngủ, đứng dưới mái hiên nghe tiếng ca từ hoa sảnh truyền ra, Hầu Tử và Hàm Ngưu bị nàng đánh cho một trận tơi bời, không biết phu quân nghĩ gì, sao nửa đêm sai người bắt kỹ nữ.
Chuyện này mà truyền ra, Vân gia chủ mẫu còn có mặt mũi nhìn ai, may mà có Chủng Ngạc và Địch Thanh bồi tiếp, nếu không chỉ nghĩ thôi nàng đã muốn đốt nhà.
Vân Tranh thì đang tự trách mình, người ta không liên quan tới Hàn Kỳ thì trò hay chết từ trong trứng nước, bù lại Thành Hồng Tụ biểu diễn thực sự đáng xem, nên an ủi y được một chút.
Không thích một nữ tử đứng trên lòng bán tay một đám tráng hán nhảy múa, đó là cái nhìn của Địch Thanh, ông ta cực coi trọng bàn chân nhỏ nhắn kia.
Đám biến thái Đại Tống thích chân nhỏ nhiều lắm, nhà có tiền chuyên môn mua những tiểu cô nương về để bó chân, đặc biệt lưu hành ở Giang Nam, Vân Tranh cứ nghĩ tục lệ ác độc này tới Minh Thanh mới lưu truyền, ai ngờ thời Tống đã có.
Yến hội chiêu đãi Chủng Ngạc phải suốt đêm, đó là lễ biết, cũng là quy trình, chỉ là trong nhà Vân Tranh không có gia kỹ, mấy nam nhân ngồi xuông, làm Địch Thanh bất mãn.
- Nhà Trường Sinh có món ngon, rượu ngon, nhưng không có mỹ nhân, ài... Địch Thanh già rồi, thích cằn nhằn:
- Có mỹ nhân, nhưng toàn là chủ nhân, không tùy tiện cho người khác xem, còn về gia kỹ, Vân gia không làm loại chuyện nuôi gia kỹ.
- Gia kỹ ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574546/quyen-13-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.