Lục Khinh Doanh thấy trượng phu tâm tình rất tốt, tới gần hỏi: - Phu quân hôm nay vận khí thật tốt, thiếp vừa nhìn qua, nhất là con cá chép hoàng kim, có râu rất dài, chắc là sắp hóa rồng rồi, ăn vào sợ không may, hay chúng ta phóng sinh đi.
Lão bà cái gì cũng hay, mỗi tội mê tín, Vân Tranh tu một ngụm trà lạnh, lắc đầu: - Hiện giờ phàm là những thứ có dấu hiệu hóa rồng đều phải giết sạch, hôm nay hấp con cá đó cho ta.
- Chàng đúng là tấm gương cho trung thần Đại Tống. Lục Khinh Doanh ôm cánh tay Vân Tranh khoe: - Hôm nay Đình Nhi cũng rất giỏi, học thuộc lòng hai bài thơ.
Vân Tranh nhíu mày: - Đình Nhi mới có năm sáu tuổi, giờ quan trọng nhất là chơi, không phải là học thuộc lòng thơ cổ, thơ cổ cần cơ sở lý giải nhất định mới nên học, bây giờ đọc thuộc lòng làm gì, để nó học vài bài đồng dao trẻ con còn hơn.
Lục Khinh Doanh bĩu môi: - Nhưng mà chàng dạy nó đếm vịt ...
- Đếm vịt thì sao, Đình Nhi thích bài ca dao đếm vịt, nhớ kỹ, sau này dắt con ra ao đếm vịt nhiều vào, không cho nhíu mày đọc thơ.
Lần này Lục Khinh Doanh không đủ tự tin để tranh luận giáo dục với trượng phu rồi, vì Lạc Lạc đã cho mẹ mình một đòn đau, triệt để xỉ nhục thành tựu âm nhạc thời kỳ thiếu nữ mà mẹ mình luôn kiêu ngạo.
Cái gì mà một năm mới học được một khúc tử, với Lạc Lạc mà nói là trò cười, Vân gia đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574539/quyen-12-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.