Lão Liêu lấy đèn lồng treo thêm ngoài sân, sau đó đốt thảo dược đuổi con trùng, chẳng mấy chốc Vân Nhị tới, thấy đại ca đang dạy chất nữ học giản phổ, vỗ mạnh đầu, sao mà quên chứ, âm nhạc hội họa là sở trường của hắn, trình độ nửa mùa của đại ca bêu xấu làm gì chẳng may dạy sai Lạc Lạc thì phiền, liền tiếp nhận nhiệm vụ dạy học của đại ca, cùng chất nữ nghiên cứu lại từ đầu môn học vấn gần như đã lãng quên này.
- Lạc Lạc, học cho tốt, chỉ cần cháu nhớ được giản phổ là có thể viết ra khúc phổ riêng của mình, khi đó thúc thúc sẽ giúp cháu viết ca từ, cháu hát cho mẹ cháu tức chết luôn, hừ, học một cái khúc từ nát thôi mà đánh người ta, Nhị thúc tới cứu cháu mà bị ném ấm trà vào đầu.
- Ha ha ha, chỉ cần Lạc Lạc học được giản phổ, để Nhị thẩm đánh đàn, Nhị thúc giúp cháu ghi khúc phổ, sau đó do Lạc Lạc dựa vào giản phổ biểu diễn, Nhị thúc thích rất muốn thấy dáng vẻ kinh ngạc của mẫu thân cháu.
Lạc Lạc có cái răng thỏ, có mũi thẳng nho nhỏ, có lúm đồng tiền sâu xinh xắn giống Vân Đại, nhưng tính cách tai quái giống Vân Nhị, nghe viễn cảnh Vân Nhị vẽ ra, nó ngoạc miệng cười, nhanh chóng hiểu ra: - Nhị thúc, mẹ cháu không biết giản phổ đúng không?
Vân Nhị bĩu môi: - Đây là học vấn của Vân gia ta, toàn thiên hạ chỉ có cha cháu và thúc biết, bây giờ có thêm Lạc Lạc của chúng ta.
Vân Tranh nhìn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574535/quyen-12-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.