Công văn chất đống như núi, trước kia có duyệt cả tháng cũng không xong, Vân Tranh dùng một buổi chiều xử lý hoàn tất, khi mặt trời ngả bóng thỏa mãn đứng dậy, thật lạ, sao không ai gọi mình đi ăn cơm?
Rời thư phòng, y lập tức cảm thấy không khí trong nhà không đúng, bình thường đây là thời điểm trong nhà náo nhiệt nhất, phó dịch cầm những cái khay thức ăn đi qua đi lại giữa nhà ăn và nhà bếp, một số phải đang ngồi tụ tập ăn uống tán gẫu mới đúng.
Còn về phần quản gia Lão Triệu lúc này theo thói quen ngồi ở bàn đá trong hoa viên, bày hai ba cái đĩa rau, đồ nhắm, làm bình rượu vừa ăn vừa hát.
Hôm nay Lão Triệu hai tay buông thõng đứng ở bên tường căn nhà cũ, đầu cúi gằm, bộ dạng làm Vân Tranh liên tưởng tới lão quản gia tám chục tuổi đầu của Thạch gia.
- Lão Triệu hôm nay làm sao thế, chẳng lẽ cơm nước không hợp khẩu vị? Vân Tranh cười hỏi:
Lão Triệu cẩn thận quan sát, thấy lão gia cười rất sáng lạn không giống làm ra vẻ: - Hầu gia không vui, lão nô làm sao có tâm tình ăn uống.
- Nói năng linh tinh, tâm tình ta không tốt thì các ngươi nhịn luôn chắc, bận rộn cả ngày rồi, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nếu cả ăn uống còn không hứng thú thì sống có ý nghĩa gì. Mau đi lấy cơm ăn.
Lão Triệu cười nhăn nhó: - Lão nô hôm nay thực sự nuốt không trôi.
- Ngươi có chuyện gì?
- Nhi tức của lão nô, chính là Bích Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574499/quyen-12-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.