Suy luận của Lữ Huệ Khanh tuy có chỗ không khớp, thành công có phần may mắn, Tiểu Man không còn cười nữa, giọng âm trầm, từng bước tới gần: - Ngươi hẳn phát tán tin tức này đi rồi?
Có thể khiến nàng phải trở nên nghiêm túc, Lữ Huệ Khanh hài lòng, hơi khép mắt hít hương thơm nhẹ nhàng thanh thoát như hoa lan từ người nàng, mỉm cười nói: - Cô nương đúng là thông minh, tin tức như thế làm sao ta che dấu chứ, tất nhiên ta chẳng nói thẳng ra là Vân gia giết người, câu chuyện của ta chỉ kể về ân oán giữa thương gia với nhau thôi, cô nương biết đấy, trước kia ta giảng dạy ở Quốc Tử giám viết ra câu chuyện như vậy không khó khăn gì, quan trong nhất đảm bảo chuyện không kể nhưng ai cũng suy đoán ra được, còn vì sao Vân gia lại giết người Thục phi, cái này tùy vào trí tưởng tượng mỗi người.
- Ta còn lo phố phường đồn đại làm câu chuyện hoang đường khó tin, nên chuyên môn cho tiền người thuyết thư kế chuyện ở tửu lâu khách sạn, theo tin báo về, hiệu quả không tệ.
- Không biết Thục phi nương nương biết Vân gia chẳng những không giúp đỡ đồng hương, lại còn đủ mọi cách âm thầm gây khó dễ sẽ đối phó lại với Vân gia ra sao. Ha ha ha, kinh thành phong vân biến ảo, từ chuyện Tần Quốc công chúa gả đi vội vàng, cùng Ngô Quốc công chúa nhìn ra được hoàng đế sắp chết. Nay Vân gia đắc tội với hoàng đế tương lai, trừ khi Vân Tranh tạo phản, nếu không Vân gia đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574428/quyen-11-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.