Có một trên trộm chỉ cần dùng thừng cỏ là mở được tuyệt đại đa số các loại khóa ở Đại Tống, có một tên trông thật thà chất phác, khẩu âm quê một cục, ai mà ngờ kẻ mà ai cũng có thể ức hiếp đó là tên lừa đảo trứ danh Đông Kinh, chính Tô Thức còn hai lần bị hắn lừa mất thịt.
Không thể không nói tới Long Dương Sinh, tên này rõ ràng là nam, nhưng thích nhất mặc đồ nữ, trong quân tình lang vô số, gặp chuyện gì là có một đống tình nhân giúp đỡ, ở Thanh Đường ngay cả Vân Tranh cũng chiến đấu tới toàn thân máu me, mà hắn thì sạch bong, đôi tay trắng trẻo như cọng hành đưa ra, ai nhìn cũng thương sót. Tới giờ tên này vẫn đang để tang cho tình nhân mất ở Thanh Đường của mình, tình nhân khác không những chẳng ghen mà còn ca ngợi hắn có tình nghĩa.
Vương Bì Tượng thì là chuyên gia về các loại da, bất kể thứ da gì vào tay hắn cũng biến thành vật tinh xảo, mấy tấm da sói trong lều soái chính là tác phẩm của hắn, thế nhưng nghe nói kẻ này không chỉ lột da thú mà càng hứng thú với da người, cho nên ai nấy đều tránh xa.
Nắng xuân ấm áp chiếu lên lều của Tô Thức, hắn lười nhác nằm trên cái ghế tựa đẹp đẽ, đôi tay khéo léo của tên trộm đấm nhè nhẹ trên đùi hắn như mưa xuân, thi thoảng phát ra tiếng gừ gừ thỏa mãn như mèo.
Dâm tặc lom khom đưa trà nóng tới phía trước mặt Tô Thức, Tô Thức lừ mắt một cái, dâm tặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574341/quyen-10-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.