Bàng Tịch cười xòa đưa tay mời: - Còn chưa chết được, Trĩ Khuê mau ngồi đi, lão phu gọi ông tới là muốn bàn chuyện hôn sự cho đám nhỏ, cuối xuân này cho chúng thành hôn, ý ông thế nào?
Hàn Kỳ trầm mặc chốc lát: - Đã tới mức này rồi, chúng ta tất nhiên chỉ còn cách chung thuyền cùng chèo, lão phu tất nhiên là đồng ý.
- Hơn vạn dũng sĩ bị đưa tới tuyệt địa nạp mạng, Cao gia công hầu mấy đời, nói hủy là hủy triệt để ngay được, bệ hạ rốt vẫn là rồng, trước kia chẳng qua chỉ là thể hiện ra một mặt nhân từ của mình thôi. Nhìn gương của Cao gia, lão phu cho rằng, bệ hạ tuyệt đối không dừng kế hoạch của mình vì bất kỳ lý do gì. Hai ta đã tận tâm tận lực vì Đại Tống rồi, giờ đã tới lúc nghĩ cho bản thân một chút.
Bàng Tịch gật gù: - Như thế hôn sự của bọn nhỏ sẽ phải đơn giản nhanh gọn, ông đừng để ý.
- Tất nhiên rồi, chúng ta không thể để đám ngự sử có cớ công kích được, năm ngoái ta còn trách ngài sao lại ngăn cảnh hành động ở Liêu Đông, giờ không thể không bội phục tầm nhìn xa trông rộng của Bàng công.
- Ài, tự bảo thì tự bảo, nhưng giang sơn gấm vóc này, chúng ta đốc tâm huyết cả đời vào nó, tất nhiên phải tận lực bảo vệ, dù sao giang sơn này không phải chỉ của riêng hoàng gia. Bàng Tịch buồn bã thở dài:
Đề tài này quá nặng nề, Hàn Kỳ không muốn đi quá sâu: - Vân Tranh cũng đang ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574336/quyen-9-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.