Không ai ngờ rằng nơi xảy ra chiến tranh trước tiên không phải là Nê Cổ trại hay Nhạn Môn Quan, càng không phải Thái Hành Sơn hoang vu.
Đông Kinh vào buổi sáng bao phủ trong một màn sương lam nhạt, cái thứ này mấy năm qua mới có, trước kia sáng mùa xuân ở Đông Kinh chỉ có tiếng chim hót, hương hoa, nay thì bị khói than thay thế rồi, cho dù không ai hiểu thế nào là “ô nhiễm môi trường” thì cũng có người bắt đầu nhớ Đông Kinh ngày trước, mùa đông năm nay nhờ có thứ than đá đó mà cuộc sống dễ dàng hơn, nhưng nhìn lên bầu trời là lại không kìm được tiếng thở dài, chỉ mong sao trời sớm ấm lên.
Chuông báo giờ du dương lan tỏa khắp bốn phương, phố xá Đông Kinh sau một đêm tấp nập, tĩnh lặng không lâu lại khôi phục sức sống của nó, những âm thanh huyên náo của cuộc sống bắt đầu phát ra khắp hàng cùng ngõ hẻm.
Mọi khi ra ngoài đường trước tiên không phải quan viên lên triều, mà là người ngự sử đài, hôm nay lại khác, ba mươi kỵ binh võ trang hạng nặng bảo vệ một chiếc xe ngựa lớn tới trước cổng hoàng cung từ rất sớm, sứ tiết nước Liêu là Dư Ma Hoa Xích tay cầm quốc thư, mắt khép lại đứng như tượng gỗ, đợi thượng triều cận kiện hoàng đế nước Tống.
Quan viên Đại Tống dần đi tới, xuýt xoa trong cái lạnh buổi sáng, chào hỏi rộn ràng, liếc mắt qua vị sứ tiết kia, không nhiều người biết tình hình căng thẳng giữa hai nước.
Bàng Tịch được gia nhân đỡ xuống xe, chỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574331/quyen-9-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.