Vân Tranh phất tay cho tiểu lại lui ra, nếu Lưu lang trung đã đi Đăng Châu, tức là không điều binh Đông Kinh mà hẳn là Tín An quân đóng ở Nê Cổ trại, đội quân này có kinh nghiệm tác chiến với quân Liêu, lãnh binh là Trương Đông Nghiêu hậu bối của mãn tướng Trương Quỳnh, nghe nói người này giỏi dùng mã đao, có cái dũng một đánh vạn.
Trương Đông Nghiêu hẳn không phải loại tầm thường, nếu không chẳng lọt vào mắt Cao Kế Tuyên.
Vân Tranh thấy mình thật vô dụng, không làm được gì cả, Triệu Trinh lấy đi văn thư điều binh, còn không để lại hồ sơ lưu trữ, chứng tỏ đã quyết thực hiện kế sách này, không biết Cao Kế Tuyên đổ cho bùa mê thuốc lú gì.
Ngồi một mình trong công giải phòng tới khi trời tối, Hầu Tử mang đèn vào mới giật mình tỉnh dậy từ trầm tư, thổi tắt đèn rời cung..
Trong nhà rất náo nhiệt, thực ra nơi nào có Tô Thức là sẽ náo nhiệt, giọng hắn rất to, tính cách lại phóng khoáng, rất được nha hoàn trong nhà yêu thích. Một đám người ở trong phòng trò chuyện, lúc này Tô Thức đang kể câu chuyện ma quái, đám nha hoàn phó dịch nín thở lắng nghe.
- Hòa thượng Diệu Thoan ở Nghi Hưng là quản sự tăng ti chính, có một hôm ông ta đang ở trong phòng làm sổ sách, chợt nghe có người gõ cửa sổ, nhưng không ai đáp, cho rằng thư lại trêu đùa, đột nhiên giấy dán cửa bị rách, một cái đầu chui vào, nhìn kỹ mới phát hiện đó là đầu phụ nhân...
Vân Tranh dừng chân nghe thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574300/quyen-9-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.