Một tiếng khóc váng tai của trẻ con đánh thức toàn bộ Vân phủ đang chìm trong giấc ngủ say, Lão Liêu thì ngay từ lúc sương mù chưa tan đã dẫn một đám nha hoàn đứng trước cổng vòm của nội trạch chầu chực, nghe thấy tiếng khóc ấy lập tức chỉ huy đám nha hoàn chuẩn bị nước non cơm sáng, mãi nhũ nương thấy không ra, mặt đã có dấu hiệu nổi giận.
- Lão gia nói tiểu thiếu gia do người chiếu cố, không cần thiếp thân. Nhũ nương vội vàng chạy ra, thi lễ với Lão Liêu, giải thích:
Lão Liêu nhíu mày: - Sao chỉ có tiểu thiếu gia, Nhị tiểu thư cũng dậy rồi, mau bế qua cho lão gia đi.
Nhũ nương khó xử lắm, chuyện này liên quan tới đấu tranh nội trạch, làm sao nàng dám xen vào.
- Nhìn một cái là biết ngay thứ nông cạn rồi, đừng có mang thói xấu nơi khác vào Vân gia, nhanh lên, bế Nhị tiểu thư tới cho lão gia, nếu không lão gia nổi giận đấy.
Lão Liêu vừa mới dứt lời liền nghe thấy Vân Tranh lớn tiếng quát: - Khuê nữ của ta đâu?
- Nhanh, nhanh!
Nhũ Nương hốt hoảng chạy vào phòng Cát Thu Yên, nhưng Cát Thu Yên đã bế con đi rồi, còn Lục Khinh Doanh đang đứng bĩu môi dưới mái hiên.
Vân Tranh nhìn hai đứa con nằm trong nôi, không ngừng làm mặt quỷ dỗ con, nhưng chuyện không được như mong muốn, bọn chúng khóc càng lớn, nhũ nương tròn mắt nhìn hầu gia lúc bế thiếu gia, lúc bế tiểu thư, hát bài ca kỳ quái, hai vị phu nhân chẳng giúp lại còn cười ngặt ngoẽo.
Nói cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574275/quyen-9-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.