Giải quyết xong chuyện làm mình đau đầu bao nhiêu năm, Lục Khinh Doanh thấy người nhẹ bẫng, bẹo má khuê nữ một cái, thấy nó quay đầu đi cũng không giận, đi xuống bếp tìm Tịch Nhục, chuẩn bị an ủi bà cô già này, Vân Nhị chịu cưới một nữ tử vừa ý nàng, nhìn Tịch Nhục thấy vừa mắt hơn nhiều.
Chuyên môn nhìn thân thình của Tịch Nhục một lượt, vẫn mảnh mai tha thướt, lại đi tới phía trước vén mi mắt Tịch Nhục lên nhìn, làm Tịch Nhục sợ rơi bánh bao trong tay.
Lục Khinh Doanh kéo Tịch Nhục vào phòng ngủ, hỏi nhỏ: - Sao vẫn còn là khuê nữ?
Tịch Nhục bị hỏi một câu như thế, không có sự chuẩn bị gì cả, bị sặc ho liên hồi, mình làm sao không phải khuê nữ?
- Thế là tốt nhất, nam nhân Vân gia ta đều là quân tử đường hoàng, nói ra là chuyện đẹp, Tịch Nhục, ngươi chớ trách ta, Nhị gia cưới Tần Quốc công chúa là chuyện chẳng còn cách nào.
- Vốn nên như thế, Tịch Nhục chỉ muốn cả đời không rời cái nhà này thôi, làm đại phụ hay làm tiểu thiếp cũng thế, đại thiếu gia và nhị thiếu gia đều rất thương nô tỳ, cái khác không quan trọng nữa.
Trước kia Tịch Nhục thích Vân Đại, Lục Khinh Doanh không hài lòng, giờ Tịch Nhục không thích Vân Đại nữa, nàng lại phẫn nộ, trượng phu mình hoàn mỹ như thế vậy vì sao không có được tình cảm của một nha hoàn chứ?
Có điều ý nghĩ đó cũng chỉ thoáng qua trong đầu, đến tự bản thân mình cũng thấy buồn cười.
Trời tối dần, các gia tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574269/quyen-9-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.