Một Tàng Ngoa Bàng rời thuyền, Trương Giáng đứng bên vung đao chém đứt xích sắt, trước khi lên ngựa còn nói: - Vân Tranh không sợ ta nói với Đồng Chiên ngươi mưu đồ Hà Hoàng sao?
Vân Tranh nâng chén nói to: - Tương quốc, ngài không sợ ta nói với Đồng Chiên là ngài toàn lực đột vây à?
Một Tàng Ngoa Bàng cười lớn nhảy lên chiến mã phóng đi, vừa nhìn Hắc sơn xa xa vừa bảo với Trương Giáng: - Ngày sau gặp kẻ này ngàn vạn lần cẩn thận, ôi, vài năm không gặp, thiếu niên năm xưa đã thành danh tướng một đời rồi, vài năm nữa không biết ta còn áp chết nổi không, y có Đại Tống giàu có hậu thuẫn, thế nào cũng là đại họa, vừa rồi mấy lần ta định bất chấp tất cả mà giết y.
Trương Giáng gật đầu, cẩn thận hỏi: - Tướng quốc, chúng ta nên nói cho Đồng Chiên biết âm mưu của Vân Tranh, để hắn tức giân quay giáo đánh quân Tống có phải hay không.
- Không có khả năng đó đâu, ba phe đều là kẻ thù, không ai tin ai.
- Đáng tiếc.
- Hắc hắc, tất nhiên là chúng ta phải nói với Đồng Chiên.
Một Tàng Ngoa Bàng thấy kỵ binh nghênh tiếp mình đã tới, quất mạnh mông ngựa, phóng như bay về doanh, bỏ lại Trương Giáng vẫn còn hồ đồ.
Lão Hổ gồng mình kéo xích, đưa con thuyền gỗ đỡ trôi tới hạ du quay lại, buộc chặt vào cây, rồi đáp ván gỗ cho Vân Tranh lên.
- Ta mang theo ngươi để mở rộng tầm mắt, nói xem, nghe được cái gì?
Lão Hổ gãi đầu: - Thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574260/quyen-8-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.