Đây là trận chiến kỳ quái bên không muốn thắng rối lòng, bên không muốn thua là Phú Bật càng lòng rối như hẹ, tình thế đang tốt đẹp bỗng nhiên xoay chuyển, làm ông ta không thể tiếp nhận, rống lên với đám tướng tá: - Chuyện này rốt cuộc là sao? Có điều rống xong, bình tĩnh không ít, ngồi bịch xuống ghế: - Trời muốn ta vong!
Toàn bộ quan binh trong trướng đều ngậm miệng nơm nớp lo sợ, đồng loạt đưa mắt nhìn Giả Quỳ, bảo hắn lên hòa hoãn bầu không khí. Thủ tướng Lai Viễn trại là Sử Đại Nại vốn là viễn dũng tướng, mỗi cuộc chiến đều đi đầu ba quân, không ai muốn đổ trách nhiệm lên hắn, nên không mở miệng được.
Giả Quỳ không nhìn đám đồng liêu, răng nghiến chặt, đánh tới mức này mà bỗng nhiên lại thua không rõ nguyên cớ, thật uất ức.
Phú Bật hồi lâu lấy lại tinh thần, ngồi thẳng lên: - Vân hầu muốn chúng ta thủ được bốn mươi ngày, giờ đã qua hai mươi tám ngày, chư tướng, nói với sĩ tốt chỉ cần dũng cảm chiến đấu mười ngày nữa, đại quân Vân soái sẽ tới, đám sĩ tốt mệt mỏi của Một Tàng Ngoa Bàng sẽ bị vương sư đánh bại.
Giả Quỳ vội khuyên: - Phủ tôn, không thể làm thế, kế hoạch này chúng ta biết là được rồi, chẳng may qua bốn mươi ngày mà Vân hầu không tới thì lòng quân tan vỡ mất.
Phú Bật vỗ bàn: - Sao bản quan không hiểu điều đó, nhưng nay Tây Hạ vừa thắng, sĩ khí tăng mạnh, quân ta lại mất đi lợi thế địa lợi, nếu không kích thích tinh thần quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574241/quyen-8-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.