Khi Ngô Kiệt ở xa nhất dẫn tám nghìn bộ hạ sương quân của hắn tới, quân đội của Vân Tranh đã lên tới cực hạn bốn vạn hai nghìn người, sau khi toàn bộ thay đổi trang bị xong, Vân Tranh trong lúc điểm binh không kìm được hai hàng lệ nóng, thúc ngựa chạy giữa quân trận, khản giọng quát:
- Ta là chủ soái của các ngươi, tên Vân Tranh, hãy nhớ kỹ khuôn mặt này, trước khi đánh bại người Tây Hạ, nếu như ta bước một chân ra khỏi Trần Thương, ai cũng có thể chặt đầu ta.
- Bởi thế, nếu có quân tướng rút lui, ta sẽ chặt đầu hắn không chút dung tình, đối diện với chúng ta là một đám mãnh thú đói khát, bọn chúng là tử địch, không thể hòa đàm, không thể thoái nhường, chỉ có cách duy nhất là đánh tan bọn chúng, khi đó về Đông Kinh, các ngươi sẽ được thiên hạ chúc mừng, sẽ có ruộng đất, vinh diệu tổ tiên.
- Nếu chiến bại thì tất cả cùng chết ở đây đi.
Lý Thường, Tô Tuân, Khương Triết, Ngô Kiệt, Lang Thản, Bành Cửu, Lương Tiếp, Hầu Đại Nghĩa, Tôn Đại Chí quỳ một chân xuống, đồng thanh hô: - Tây Hạ không bại, không về Trần Thương.
Thiếu niên quân ngồi trên mình ngựa, chắp tay hô theo: - Tây Hạ không bại, không về Trần Thương.
- Tây Hạ không bại, không về Trần Thương.
- Tây Hạ không bại, không về Trần Thương.
Hơn bốn vạn người phát ra tiếng hô rung chuyển núi đồi, làm dân phu đang xây trại cùng bách tính rút lui nghe được tăng thêm không ít lòng tin, nhiều người đứng lại nắm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tri-tue-dai-tong/1574239/quyen-8-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.